Sự kiện: học viện quốc tế
Viện nghiên cứu cao cấp Princeton là một trong số ít viện nghiên cứu trên thế giới lấy việc theo đuổi tri thức là mục đích cuối cùng. Những tri thức quan trọng làm thay đổi cách chúng ta nghĩ, cách chúng ta sống được tìm ra bởi những nhà nghiên cứu tò mò khám phá thế giới chưa từng biết hơn là những nghiên cứu có tính mục đích. Những hoạt động này cũng như hoạt động sáng tạo nghệ thuật cần một môi trường đặc biệt. Đó là niềm tin mà Abraham Flexner– Viện trưởng sáng lập của Viện, theo đuổi và niềm tin này tiếp tục gây cảm hứng cho Viện nghiên cứu cao cấp ngày nay.
Thành lập năm 1930, Viện nghiên cứu cao cấp phát triển trong bối cảnh cuộc đại suy thoái và sự xuất hiện của chủ nghĩa phát xít. Do vậy, Viện nghiên cứu đóng vai trò như hải đăng trong học thuật và thiên đường cho các học giả châu Âu trốn chạy chủ nghĩa phát xít.
Mục đích của Viện được miêu tả trong lá thư của người sáng lập gửi cho các ủy viên Ban ủy thác đầu tiên: “Mục đích đầu tiên là theo đuổi tri thức và khám phá trong những lĩnh vực khoa học cơ bản và học thuật ở mức cao nhất mà cơ sở vật chất, nguồn lực con người của Viện cho phép”. Từ khi thành lập, Viện đã là một cơ sở nghiên cứu quốc tế với quy mô nhỏ nhưng danh tiếng. Mặc dù là kết quả của lòng hảo tâm của những người Mỹ (Viện ban đầu được Louis Bamberger và Caroline Bamberger Fuld hiến tặng 5 triệu USD) và thành lập tại Mỹ, Viện nghiên cứu hoạt động dựa trên lập luận khoa học và học tập vượt qua biên giới quốc gia và các nhà học giả, khoa học là thành viên của cộng đồng chung về trí tuệ.
Khởi đầu từ một giấc mơ
Sau khi phân tích kỹ các cơ sở đào tạo – nghiên cứu như All Souls College, Oxford, The College de France và các trường đại học của Đức cuối thế kỷ XIX, Abraham Flexner đã nhận thấy nhu cầu thành lập một cơ sở nghiên cứu cao cấp tại Mỹ.
Vào năm 1908, Flexner đã viết “The American College” đề cập tới những nhược điểm của nền giáo dục đại học Hoa Kỳ. Sau đó, theo lời mời của Henry Smoth Prichett, Chủ tịch Quĩ vì sự tiến bộ của giáo dục Carnegie, ông viết báo cáo về đào tạo y tế tại Mỹ và Canada. Báo cáo đã góp phần định hình tương lai của đào tạo y tế tại Mỹ và tạo dựng tên tuổi của Flexner.
Năm 1929, Flexner đã gặp hai người tới khuyên ông về việc sử dụng khoản tiền hảo tâm cho các hoạt động giáo dục của mình. Sau này, ông viết: “Khi gặp gỡ hai người đàn ông để bàn luận về việc sử dụng quỹ từ thiện lớn, tôi đã nói với họ rằng khả năng của tôi chỉ giới hạn trong lĩnh vực giáo dục và trong lĩnh vực này theo quan điểm của tôi thì đã đến lúc thành lập tại Mỹ một Viện nghiên cứu trong lĩnh vực học thuật nói chung và khoa học, giống như viện Rockerfeller trong lĩnh vực y tế, đó không phải là trường đào tạo sau đại học, đào tạo con người trong những lĩnh vực đã biết và về các phương pháp nghiên cứu, mà là một viện nghiên cứu, nơi mọi người bằng cách của mình, nỗ lực thúc đẩy đường biên giới của tri thức”.
Hai người đàn ông đó là Samuel Leidesdorf và Herbert Mass, đại diện cho hai khách hàng của họ ở Newark, New Jersey: Louis Bamberger và người em gái Caroline Bamberger Fuld, người vợ góa của Felix Fuld – bạn và đối tác của Louis. Sau cái chết của Felix Fuld vào tháng 1/1929, Louis Bamberger trở thành người đứng đầu duy nhất của hệ thống cửa hàng “the Neward-based L. Bamberger &Co”. Louis Bamberger và Caroline Fuld bán lại toàn bộ cửa hàng cho một công ty khác với giá 25 triệu USD chỉ vài tuần trước khi thị trường chứng khoán sụp đổ vào tháng 10/1929. Gia đình Fulds và Louis Bamberger cam kết tham gia mạnh mẽ vào các hoạt động của cộng đồng. Họ đóng góp cho các hoạt động từ thiện, đặc biệt là những tổ chức từ thiện phục vụ cho cộng đồng người Do Thái.
Abraham Flexner
Abraham Flexner sinh ra trong một gia đình Do Thái gốc Đức tại Louisville, Kentucky. Bố ông là một thương gia, mẹ là thợ may. Gia đình Flexner rất coi trọng giáo dục, tuy nhiên những thiệt hại về kinh tế trong cuộc khủng hoảng tài chính năm 1873 đã ảnh hưởng tới việc học tập của những người con.
Với sự giúp đỡ của người anh cả, Abraham đã theo học trường Đại học Johns Hopkins. Đến lượt mình, ông lại giúp cho cậu em trai Simon vào học tại trường đại học này. Sau này, Simon trở thành nhà bệnh học và vi trùng học và là Giám đốc của Viện Rockerfeller (sau đổi thành Đại học Rockerfeller). Abraham học hai năm tại Johns Hopkins lấy bằng cử nhân về văn học cổ điển vào năm 1886. Abraham mong muốn được theo học lên cao nữa nhưng không nhận được học bổng. Ông trở về quê dạy tiếng Latinh và Hy Lạp tại trường trung học dành cho nam sinh Louisville. Năm 1890, ông thành lập trường thực nghiệm của riêng mình. Trường không có chương trình học, bài thi hay xếp loại nhưng rất thành công trong việc chuẩn bị cho các học sinh vào học tại các trường đại học danh tiếng.
Năm 1898, Flexner cưới nhà viết kịch Anne Crawford, một học sinh cũ của trường ông. Nhờ nguồn tài chính mà Anne kiếm được tại các sân khấu của Broadway, Flexner có thể theo học thạc sĩ về tâm lý tại Harvard và nghiên cứu một năm tại Đại học Berlin và Heidelberg. Trong cuộc đời của mình, Flexner rất trân trọng tri thức. Vào năm 1951, vào tuổi 85, ông chụp tấm ảnh kỷ niệm cùng các sinh viên của Đại học Columbia. Dưới bức ảnh, chú thích “Người đã gây quỹ được 600.000.000 USD và dành số tiền này cho các hoạt động giáo dục của Ủy ban giáo dục Rockerfeller, đã lãnh đạo Viện nghiên cứu cao cấp Princeton, dành thời gian nghỉ hưu của mình cho các khóa học tại Columbia và hiện nay giảng dạy về lịch sử châu Âu và nền hành chính công của chính quyền Xô Viết”.
Qua một vài người giới thiệu tin cậy, Mass và Leidesdorf đã tìm đến Flexner và đề xuất với ông việc thành lập một trường y. Tuy nhiên, ông dửng dưng trước kế hoạch của những nhà tài trợ tương lai vì ông cho rằng một trường đại học thuộc loại đầu bảng cần phải có một bệnh viện thực hành nổi tiếng, cả hai điều này đều không có được ở Newark. Ông đã hỏi hai vị khách, “Các ông có bao giờ mơ một giấc mơ?” và sau đó nói cho họ ý định của mình: thành lập tại Mỹ một trường chỉ đào tạo sau đại học, dành cho học và nghiên cứu hơn là giảng dạy ở bậc đại học.
Maass và Leidesdorf trở về với bản ghi nhớ nói về ý tưởng của Flexner về một viện nghiên cứu hiện đại như là một cộng đồng thực sự của các học giả. Louis Bamberger và Caroline Fuld đã nhanh chóng bị cuốn hút bởi tầm nhìn và ý tưởng của Flexner. Họ mời Flexner – một con người nhiệt huyết và có những lý tưởng cao đẹp tới ăn tối với họ tại khách sạn Madison, New York và nhanh chóng cùng chia sẻ giấc mơ với Flexner. Tiếp sau một loạt tranh luận và thư từ trao đổi, Louis Bamberger và em gái từ bỏ ý tưởng thành lập trường y và chuyển sang kế hoạch thành lập Viện nghiên cứu cao cấp dựa trên những lý tưởng cao đẹp và niềm tin vào tri thức. Đồng thời họ nhấn mạnh Flexner sẽ là Hiệu trưởng đầu tiên.
Các sự kiện nhằm chuẩn bị cho sự ra đời của Viện diễn ra nhanh chóng. Tờ New York Times thông báo về việc thành lập của Viện nghiên cứu cao cấp được đặt tại Neward với số tiền 5 triệu USD từ lòng hảo tâm của Louis Bamberger và em gái. Trong lá thư gửi cho hai nhà hảo tâm, Flexner mô tả về Viện nghiên cứu tương lai “nó sẽ nhỏ về quy mô, cán bộ và sinh viên hoặc học giả không nhiều, việc quản lý sẽ nhẹ nhàng, không tốn kém rằng các thành viên giảng dạy không phải mất thời gian cho các công việc hành chính sẽ tham gia vào các quyết định liên quan tới chất lượng, định hướng các hoạt động của họ, điều kiện sinh hoạt sẽ phải là một bước tiến so với điều kiện học thuật hiện tại của Mỹ, các môn nghiên cứu của Viện phải là những môn cơ bản và sẽ được phát triển thường xuyên”.
“ Cái đắng và cái ngọt đến từ bên ngoài, cái vất vả đến từ bên trong, từ sự phấn đấu của chính mình. Tôi làm việc chủ yếu do bản tính tự nhiên của tôi thúc đẩy. Xấu hổ vì qua đó nhận được quá nhiều sự kính trọng và yêu thương. Cũng có những mũi tên của sự thù địch bắn về tôi. Nhưng chúng không bao giờ trúng đích, bởi có thể nói chúng thuộc về một thế giới khác mà tôi không ở trong đó. Tôi sống trong sự cô đơn, sự cô đơn mà thời trai trẻ là đau khổ, nhưng trong những năm tháng chín muồi lại ngọt ngào.”
Đăng ký nhận thêm thông tin về các Trường Quốc Tế hoặc thông tin tuyển sinh của trường quốc tế qua email tại ô bên dưới: